Hoàng Hôn Cùng Nỗi Nhớ

Sương giăng mờ mịt buồn tênh / Thoáng nghe tiếng vọng gọi đêm lạc loài / Xạc xào nhánh cỏ cành cây / Chiều đi vội vã bóng ngày chìm sâu / Quẩn quanh chưa biết về đâu / Sao nghe chất ngất nỗi sầu mênh mang